Sở hữu nụ cười rạng rỡ như thiên thần nhưng cô bạn sinh năm 94 lại có ý chí mạnh mẽ, táo bạo.
Cô gái Hà Nội với cái tên khá dễ thương Hồng Mỹ gây ấn tượng với người đối diện không chỉ bởi hình ảnh mong manh, nụ cười trong trẻo như thiên thần cùng chiều cao chuẩn mà đó chính là cách nói chuyện cực kỳ lí lắc và hài hước. Thế nhưng trái ngược với vẻ ngoài mỏng manh, Mỹ đã chia sẻ những suy nghĩ hết sức cá tính và quyết liệt để chọn con đường riêng để thực hiện những dự định táo bạo tuổi trẻ của mình. Đặc biệt mới sinh năm 1994, cô gái 20 tuổi này đã có hai năm kinh nghiệm làm việc tại một tổ chức uy tín về Giáo dục. Nhưng để có được công việc này, Hồng Mỹ đã phải vượt qua sự phản đối của gia đình khi bảo lưu việc học.
Cùng trò chuyện với cô nàng lại càng phát hiện thêm Hồng Mỹ có khá nhiều điều thú vị:
Điều gì thúc đẩy em có ý nghĩ muốn bảo lưu và đi làm?
Em thật sự thấy hứng thú và bị lôi cuốn với những câu chuyện anh trai và chị dâu em chia sẻ về công sở trong những bữa cơm gia đình. Có thật nhiều điều thú vị và những thử thách khiến em muốn trải nghiệm. Học là chuyện cả đời, đi làm cũng là đi học. Em nghĩ mình nên thay đổi một chút. Em đã học 12 năm học phổ thông trên ghế nhà trường, giờ em muốn học hỏi thêm từ môi trường thực tế. Tuổi trẻ may mắn nhất là có những ước mơ và đủ bản lĩnh để thực hiện những ước mơ đó. Có lẽ em là người hơi cứng đầu khi muốn là phải làm bằng được. Hơn nữa, điều em luôn trăn trở là câu chuyện “quả trứng- con gà”, nếu như các nhà tuyển dụng luôn đòi hỏi kinh nghiệm làm việc, nhưng lại hiếm khi chấp nhận những người ít kinh nghiệm như sinh viên mới ra trường, thì sinh viên sẽ lấy kinh nghiệm làm việc từ đâu. Nên em không chờ đợi đến khi ra trường mới xây dựng CV cho mình, em xây dựng kinh nghiệm ngay từ khi đi học qua những hoạt động trường, hoạt động cộng đồng và chọn thử thách này để có những trải nghiệm thực tế. Em tin rằng sau những kinh nghiệm thực tế, bài giảng trên trường lớp sẽ thú vị và dễ hiểu hơn rất nhiều.
Bảo lưu học giữa chừng để đi làm, em có sợ không?
Em sợ chứ ạ. Em đã ấp ủ ý tưởng này từ kỳ cuối năm đầu học đại học, mà 3 tháng sau em mới dám nói với bố mẹ. Em nghĩ nếu đã quyết định làm như vậy, em sẽ phải chứng minh nhiều điều lắm. Em sẽ phải chứng minh cho gia đình thấy sự lựa chọn của em là đúng, không được phụ lòng tin của bố mẹ và anh trai. Em phải chứng minh cho nhà tuyển dụng thấy năng lực của mình, dù kinh nghiệm chưa có nhiều. Em phải chứng minh cho bản thân mình thấy, em làm được những điều mà em mong muốn nếu em thật sự nỗ lực. Nếu như em thất bại, em sẽ mất rất nhiều thời gian, sự tin tưởng của gia đình và em sẽ thất vọng bởi chính bản thân mình. Nhưng nếu em thành công thì sao, em đã liệt kê ra hàng trăm điều thật tuyệt vời nếu như em chấp nhận thử thách này. Vậy nên em đã quyết định chọn thay đổi. Có một câu danh ngôn mà em thích lắm: “If your dream doesn’t scare you, it isn’t big enough”.
Phụ huynh thường là những người hay lo lắng, đôi khi hơi áp đặt một chút nghĩ con cái phải theo sự lựa chọn của mình mới đúng. Bố mẹ em ý kiến gì về việc em nghỉ học để đi làm?
Bố mẹ em lúc đầu phản đối dữ lắm chứ. Vì cả gia đình em đều đi theo con đường truyền thống, và cả bạn bè em lẫn con cái của bạn bố mẹ, ai cũng phải học xong mới đi làm. Bố mẹ bảo em trái khoáy, lúc đó em cũng chẳng có cơ sở gì để chứng minh với bố mẹ, em chỉ biết thuyết phục bằng cách đưa ra những ví dụ về những người cực kỳ thành công dù bỏ dở việc học như Steve Jobs (Apple), Mark Zuckerberg (Facebook), Bill Gate (Microsoft) ra thôi. Buồn cười lắm khi em thấy mình quá nhỏ bé mà so sánh khập khiễng như vậy, nhưng thật sự những người đó đã truyền cảm hứng cho em để dám vượt qua chính mình và làm những điều mình tin là đúng đắn. Em phải cảm ơn bố mẹ nhiều lắm, vì đã lắng nghe những luẩn điểm yếu ớt của em nhưng vẫn tin tưởng em thật nhiều. Mà em đâu có nghỉ học, em vẫn đang học hỏi hàng ngày từ công việc và những anh chị đồng nghiệp mà.
Có rất nhiều sự lựa chọn về nghề nghiệp, tại sao em lại chọn một tổ chức về giáo dục để làm việc?
Bởi vì căn nguyên mục đích ban đầu của em khi quyết định bảo lưu đi làm là để được trải nghiệm và thêm nhiều kinh nghiệm thực tế, vì vậy em nghĩ mình nên bắt đầu với những tổ chức uy tín, điều đó sẽ giúp em hình thành được những kỹ năng chuyên nghiệp ngay từ đầu. Cơ duyên của em với Tổ chức giáo dục Hoa Kỳ tình cờ lắm, tất cả đến từ một cuộc điện thoại. Hôm đó, có chị tư vấn viên bên Broward College Việt Nam – thuộc Tổ chức Giáo dục Hoa Kỳ gọi điện cho em, lúc đó với tư tưởng muốn thay đổi, em đã thử lắng nghe xem sao. Em nhớ hôm đó em hỏi nhiều thật nhiều, mà chị đó vẫn nhiệt tình tư vấn cho em những thông tin thật sự hữu ích. Sau buổi trò chuyện đó, em đã chú ý đến Broward College Việt Nam, em tìm hiểu về trường và thấy hứng thú lắm. Một tổ chức uy tín, học hỏi được nhiều lại gần gũi với các bạn sinh viên, nên em quyết định gọi điện lại cho chị tư vấn đó và chia sẻ về dự định của mình. Thật bất ngờ, chị ấy đã bảo em gửi CV và chuyển thẳng cho bộ phận nhân sự. Tèn ten, giờ thì chúng em đã là đồng nghiệp rồi đó.
Bây giờ thấy em có công việc tốt và tự lập thế này, chắc hẳn bố mẹ ủng hộ em nhiều lắm nhỉ?
Sau thời gian tính đến nay là khoảng gần 2 năm đi làm, bố mẹ thấy em trưởng thành hơn rất nhiều. Hồi trước, em trầm tính lắm, em không có khả năng giao tiếp với nhiều người, em chỉ lắng nghe thôi vì em cảm thấy không tự tin. Mà bây giờ em thay đổi nhiều lắm, em đã xây dựng được hình ảnh cá nhân của mình, em có thêm nhiều kiến thức cùng kinh nghiệm để chia sẻ và thoải mái khi giao tiếp với mọi người. Em còn làm về Nhân sự nữa, công việc đòi hỏi em phải có kỹ năng truyền tải, thuyết phục và giao tiếp tốt. Sau thời gian đi làm, em đã học hỏi được rất nhiều từ những tình huống thực tế và cách đối nhân xử thế của những anh chị đồng nghiệp. Giờ bố mẹ em cũng bất ngờ về sự thay đổi này của em và hoàn toàn.
Đã thành công với công việc hiện tại như vậy, em có nghĩ đến việc đi học lại không?
Dạ có chứ ạ. Bởi vì dù gì thì kiến thức căn bản và tấm bằng cũng rất quan trọng. Như hôm vừa rồi em có xem trên kênh FBNC của một bác tiến sĩ, em nhớ bác có nói Tấm bằng là cái mác chính thống để báo hiệu tiềm năng cho các nhà tuyển dụng biết về năng lực của mình và giúp loại bỏ bớt những ứng cử viên khác. Cộng với kinh nghiệm mà em đang cố gắng xây dựng nữa, em tin hướng đi của mình là đúng đắn. May mắn là công ty em về Giáo dục nên luôn ủng hộ và quan tâm phát triển thế hệ trẻ, do đó cũng tạo điều kiện để em có thể vừa đi học vừa đi làm. Em biết em sẽ phải nỗ lực 200% luôn, nhưng dù sao công việc cũng là niềm vui của mình, em nghĩ em sẽ làm được.
Cám ơn em về những chia sẻ thẳng thắn này. Chúc Hồng Mỹ sẽ thành công hơn nữa trên con đường phía trước.
Trích nguồn từ báo : Yeah1!